Quang Trung ngã ngựa muà xuân ấy
Khúc chiết Ai Tư Vãn ngọn ngành
Nguyễn Du thất thểu vì...Gia Tĩnh
Đoạn Trường lem luo^'c ca? Tân Thanh
Thuý Kiều? thơ thẩn ăn sương tối
Quê nhà? Ngưng Bích hóa lầu xanh
Cửa tù la liệt hơn măng mọc
Sĩ tử làm sao dám học hành
Cắn nửa câu thơ mà đứt ruột
Lấp đầy bao tử với gian manh
Lãnh tụ nói nhiều, dân hoc điếc
Sử đổi màu chưa? Lá rụng cành
dương như nguyện CNov 2016
Nguyên tác cuả Bù̉i Chí Vinh, trích dưới đây
Quang Trung bỏ núi Tây Sơn xuống
Hoảng hốt vì gương vỡ chẳng lành
Nguyễn Du chỉ một đêm dạo phố
Đoạn Trường ngồi viết lại Tân Thanh
Thuý Kiều phát triển nhiều như thế
Thảo nào đất nước hóa lầu xanh
Nhà tù phát triển nhiều như thế
Kẻ sĩ làm sao dám học hành
Ta làm thơ mà lòng đứt ruột
Suốt đời bao tử chạy loanh quanh
Lãnh tụ nói: đói quên nghi kỵ
Ơn ấy ngàn năm sáng sử xanh!”
Bước nhẹ thôi .
Đừng làm đau hồn đất .
Bao thịt xương
đổ xuống nước non này .
Chuyện binh đao
ngày cũ như còn đây,
đã thấm máu,
da vàng chung giống Việt .
Bước nhẹ thôi .
lời cầu xin tha thiết,
để hồn thiêng
Quảng Trị hết căm hờn .
Có nghe chăng tiếng nấc
vọng từng cơn?
Nương theo gió,
ủ mây về miên viễn .
Nén hương lòng
thay bao lời đưa tiễn.
Tiếng kinh cầu ...
bất diệt với
nghìn thu...
AN
DNN dec. 26 2021
No comments:
Post a Comment