GIÓ
Gió thổi
rừng thu qua rừng đông
Tôi nghe
từng giọt nhỏ trong lòng
Sương
chiều biến dạng thành câu hát
Tôi khép
mình lên những nhánh thông
Gió thổi
trên thông, như thở than
Tôi nhìn
ra gió ngự trên ngàn
Dêm về
gió rít triền miên hận
Uất nghẹn
là dao, cắt tiếng đàn
Gió thổi
từ trên hoà xuống dưới
Tôi tìm thượng đế ngự trong em
Gió không
là xích, hay cai ngục
Em vẽ dùm
tôi một đức tin
Gió thổi
từ Nam ra ải Bắc
Đuổi theo vó
ngựa cuả chinh phu
Em đứng
bên song, đừng khóc nhé
Khi gió
mang về khúc viễn du
Gió thổi
bên này, bên đó se
Lạnh như
mưa bão giữa trưa hè
Bên ngoài
ướt sũng thân co lại
Bên trong
hừng hực khói u mê
Tôi sẽ van
xin cùng với gió
Đừng đa mang
nữa, nợ trầm kha
Chuyển làm chi nếu mây hờ hững
Vứt bỏ oan
khiên, trở lại nhà
Gió trốn
về đây, trong mắt em
Hình như gió
vẫn khắt khe tìm
Xin em
nhắm mắt và an nghỉ
Để gió
tan đi...mộng hão huyền
Dnn © Dec.28,2021
Thật xuất sắc ! So impressive poems !
ReplyDeleteVo thuc hay tiem thuc: Bai tho nay la cau tra loi hay viec di song song giua Việt Tính voi Tempest Shakespeare va Tempest Beethoven.
ReplyDelete