Sunday, January 30, 2022

THO HOANG CAM

 

Nếu anh còn trẻ như năm cũ
Quyết đón em về sống với anh
Những buổi chiều buồn phơ phất lại
Anh đàn em hát níu xuân xanh
Nhưng thuyền em buộc bờ sông hận
Anh chẳng quay về bến trúc thương
Năm tháng em ca trong ánh nguyệt
Bao giờ em hết nợ Tầm Dương?
Nếu có ngày mai anh trở gót
Quay về thăm lại bến thu xa
Thì đôi mái tóc không xanh nữa
Mây trắng đêm vàng sẽ thướt tha
Hoàng Cầm
1941
Ps: khi ta đôi mươi

V/D THI CA VA TIEU CHUAN:
Cái đẹp cuả bài thơ Hoà̉ng Cầm. Tuyệt bích cuả ngôn ngữ VN. Cám ơn em Thuý Nga ở VN. Truoc day em co dang bai cua Thai Can. Tài năng cuả Hoàng Cầm với bài thơ này bất kể sông Gianh hay là sông Bến Hải.
Dưới đây, dĩ nhiên tôi không nói đến trí thức VN đã phải chọn con ̣đường bứt phá qua thi ca...Tôi cũng không hẹp hòi để phê phán sự chọn lựa cuả họ.
Cái đẹp cuả bài thơ Hoàng Cầm chính là lý do mà tôi phải công khai lên án những kẻ bất tài vô tướng, vô lễ với di sản thi ca của văn học sử Việt, lại tự cho mình có quyền đi ra trước quà̀n chúng Viet để̉ lải nhải xấc xược về v/d thi ca, tự nhận mình là chuyên gia thi ca, trong khi khong hieu gi ca ve âm vần điệu -- tính chật đặc thù cuả mấy trăm năm tuyệt bích cuả thơ Nôm, tiếng Việt, là ngôn ngữ có dấu, tonal, phonetics.
Lũ man rợ này không biết học hỏi, không biết khiêm nhưở̀ng, lại dám hô hào dưới chiêu bài thơ mới với thơ cũ, làm tôi nghĩ đến câu cuả Hồ Xuân Hương: "khéo ngẩn ngơ thay lũ trọc đầu..." Một lũ không có tóc mà dám vỗ ngực cho mình là expert về mái tóc mây cuà cô Kiều, cuả nàng chinh phụ, cuả cung nữ....
Muốn làm được môt bài tho xuoi tiếng Việt cần phải càm nhận được âm vần điệu, nhạc tính trong ngôn ngữ Việt, và phải hiểu thế nào là hình ảnh và cảm giác trong thi ca (tieu chuan thi ca cua the gioi...)
Muốn làm đươc một bài thơ văn xuôi như Baudelaire trong Spleen of Paris, trước hết phải biết nhận thức thế nào là thi ca. Nhậ́t là nếu làm bằng tiếng Việt là tiếng mẹ đẻ cuả lũ hỗn lạ́o đó. Tôi cho rằng cái lũ bá vơ này không bao giờ làm nổi một bài như Hoảng Cầm cho nên chúng nó mới phải đi mượn thể chế cuả thế kỷ hai mươi Baudelaire...rồi vỗ ngực cho mình đủ khả năng để bình luận về thi ca "văn xuôi." Tôi không hiểu được tai sao lai có những đoàn thể tập thể tạo cơ hội cho chúng nó là̉m cái trò này.
Gọi chúng tôi là "Hải ngoại" không có nghĩa là chúng tôi "ngu dộ́t"...hay hèn nhát không dám lên tiếng vì có sự lạm dụng "hải ngoại" bởi một lũ bất tài.
Muốn biết chúng nó có làm nổi "thi ca" hay không thì cứ phát cho mỗi đứa một cây bút và tờ giậ́y cho chúng nó một ngày (̣giống như ngày xưa nữ sinh VNCH đi thi văn chương) xem chúng nó viết nổi cái gì, có đưá nào dám đem "sáng tác" cuả chúng nó ra để bên cạnh lụ́c bát cuả ND, song thất lục bát cuả DTD, hay bài thơ dưới đây cuà̉ Hoàng Cầm? Hay lả chúng nó viết "nhật ký" loại lang bang không đầu không đuôi rồi gọi đó là "thơ mới' thơ văn xuôi...bắt chước Tay Phuong mà không xong? Có dám đem "nhật kỵ́ lang bang" bắt chước không nên nết cuả chúng nó ra để bên cạnh đoản văn ngắn cuả Baudelaire hay không?
Và dĩ nhiên lại có những đưá đem thi ca ra làm chính trị đẫm máu...
Tôi tự hào là một phụ nữ rất quý trọng truyền thống va sự thanh nhã, đến như tôi mà phải dùng chữ "lũ" chữ "đứa" nhu HXH tức là quý vị đủ hiểu...Trong thanh nhã phải có sự thẳng thắn và cương quyết...Ranh giới phân chia giữ xấu đẹp thiện ác giống như ánh sáng cuả mặt trăng, mặt trời, không chối cãi được...
Tôi chỉ dùng chữ Lũ, Đứa với những kẻ mà tôi biết, qua cách nh̀ìn cuả một luật sư, cựu thẩm phán, nhìn vào dữ kiệ́n, để nhận xét nhữ̉ng gì gọi là xảo trá, bẻ ngược sự thật, những kể đã làm nhữ̉ng hành vi bất lương mà nhân chứng có thể nói, trong khi đặt tay lên "lờ́i thề" trước toà án -- gồm những hành vi tôi tạm gọi là acts of moral turpitude, trắng nói thành đen để biện minh giả dối lưả bịp quần chúng, dùng tên giả, mạ lỵ phỉ báng, nói tục, hỗn xựợc vớ phụ nữ, với người lớn tuổi, dung túng kẻ bất lương để thự́c hiện chính trí dơ bẩn, hay đánh bóng tên tuổi cá nhân nhằm thoả mãn nhu cầu tâm lý vì̀ không tạo nổi chỗ đứng hay tác phẩm dựa trên tài năng...
Chỉ có môi trường "hải ngoại" không còn sự kiểm chứng tài năng hay môi trường ngăn chận tự do ngôn luận cuả độc tài thì mớ tạo ra cái lũ này mà thôi.

No comments:

Post a Comment