Anh Hoang Loc la hoc tro cu cua me NN.
Duoi day la bai tho cua anh, NN SƯẢ SOẠN một bản "phổ nhạc" kiểu SOLFEGE thơ Đường trong sa'u thanh cua tieng Viet. Cám ơn anh về ý tứ bài thơ quá hay và quá ngậm ngùi tạo cảm hứng cho NN
GẶP MỘT LÍNH CŨ Ở
CONWAY
Từ
thuở tan hàng, nay mới gặp
bốn mươi nămcũ,
nhìn không ra
ông xưa,
lính quậy, giày vương đất
nay: lão hiền khô, trước mặt ta
hai đứa cầm tay - ứa
nước mắt
phải đâu thương tiếc
chuyện sa trường
mà đau không thể
ngừng ly biệt
với những gì kia ở cố
hương
ta với ông từng quan
với lính
đeo lon chi sánh nổi thâm tình
cho nên trung úy hay
trung sĩ
cũng là những thứ của
phù sinh
hỏi ông thường có về
sông Hậu
bảo vẫn - rồi thôi – quên lối đi
hảo hán cần quên gian khổ cũ
và sẽ quên luôn – chuyện trở về
trần gian cô độc, còn
hai đứa
hiên cuả nhà
ông, phố cuả người
ngồi xuống cùng nhau
chung chén rượu
giấc triền miên ấy, đến nay mai.
HOÀNG LỘC—NN
NGUYÊN TÁC CUẢ THI SĨ HOÀNG LỘC:
No comments:
Post a Comment