Sunday, November 11, 2018

GIO, TAY VA DONG

Bài thơ KHÚC THỨ 8 của Phạm Công Thiện
Khúc thứ 8
mười năm qua gió thổi đồi tây
tôi long đong theo bóng chim gầy
một sớm em về ru giấc ngủ
bông trời bay trắng cả rừng cây
gió thổi đồi tây hay đồi đông
hiu hắt quê hương bến cỏ hồng
trong mơ em vẫn còn bên cửa
tôi đứng trên đồi mây trổ bông
gió thổi đồi thu qua đồi thông
mưa hạ ly hương nước ngược dòng
tôi đau trong tiếng gà xơ xác
một sớm bông hồng nở cửa đông
PCT

Khuc thu 9 cua DNN (cam y tu Khuc thu 8 cua PCT):
mười năm trời đông qua trời tây
tôi đứng chênh vênh giữa tháng ngày
Một sớm không còn yên giấc ngủ
Mây trắng không còn vương bóng cây

Gió hướng tây, thành gió hướng đông
Quê hương tôi u? ở trong lòng
Mẹ tôi không thấy ngồi bên cửa
Những ngón tay mềm tỉa nhánh bông

Gió thổi trên ngàn tỏa phấn thông
Phương Tây có lá của rừng phong
Nắng của quê nhà thôi nóng rực
Gà đã qua canh, vẫn lạnh lùng.
DNN C Nov. 2018


TRANH DUONG NHU NGUYEN

No comments:

Post a Comment