I.
TAY, CHÂN, KẺ SĨ -- LIMBS AND LITERATI IN EXILE
Dang tay chẳng thấy trời đâu cả
Xoạc cẳng không đo được đất cằn
Tôi thẹ.n thân tôi không đảm lược
Cầm bằng khách trú để nương thân
Tay tôi vì vắng đường tơ ấy
Chân thiếu đôi hài của cổ nhân
Tay chân có khác chi cây cỏ
Ven bờ ruộng nước của người dân
Đúng ra tay phải là cây bút
Chân giữ vòng quay của tử sinh
Xin lấy tay chân làm cốt nhục
Bầu bí? Rồng Tiên? Một chữ tình
Wendy Nicole Dương Như Nguyện
(Copyright 2012)
II.
TÔI HỎI TÔI QUESTION FOR THE SELF
Một cánh chim bay, một góc trời
Trần gian đôi phút đã tăm hơi
Mỹ nhân không thoát vòng kim cổ
Tài nữ không ngoài cuộc nổi trôi
Một cánh sao sa, một quãng đời
Dưới kia trái đất tỷ con người
Trên cao nhật nguyệt hai vầng tỏ
Phật Chúa đâu rồi? Tôi hỏi tôi
Dương Như Nguyện
Oct. 2012
Copyright 2012
III.
NUÔI MỘNG GIỮA ĐÁM TRO TÀN -- THE DREAM THAT RISES FROM THE ASH
Như cánh quỳnh hoa mộng hướng dương
Tìm ai, tìm mãi một mùi hương
Ngó xuôi để thấy đời quay ngược
Ngó ngược ... không xuôi cuộc hý trường
Tình lụy làm chi hỡi Tố Như ?
Ba trăm năm trước lệ còn dư
Một thiên bạc mệnh, cung ai oán
Hai chữ tâm tài, rõ thực hư
Bình Bắc làm chi hỡi Nguyễn Vương ?
Bốn mươi năm ngoạ.i thử can trường
Ai Tư Vãn ấy, sầu muôn thuở
Gò Đống Đa này, mộng viễn phương
Tài tuấn làm chi hởI họ Cao ?
Tiếng thơm hậu thế có là bao
Ngòi bút văn phong tri Hán Đế
Để nước sông Hoàng cũng xiết đau
Ô ngắn làm sao một kiếp người
Anh thư nào thấy ở trên đời
Ví như tráng sĩ hào quang kiếm
Chờ đấng minh quân rủ trướng mời
...
Em cứ tung tăng giữa kiếp người
Trái tim kỳ nữ trót đầy vơi
Hình như tráng sĩ vừa buông kiếm
Giữa đống tro tàn, viễn khách ơi !!!
Dương Như Nguyện
Copyright 2012
EXPOSITION:
Que Huong Ngay Mai ̣QHNMĐ was a web forum with only Vietnamese postings...In fact, in music, they expressly forbade the posting of non-Vietnamese [American] music. Occasionally, they had been patrons of my poetry since 2012 until recently, having accumulated about 11,000 hits in a few years. . Above are three pieces taken from postings by QHNM, which I hope may ring a nostalgic note for my Vietnamese readers...
First, I speak of "tay/chan" -- limbs, the blood ties, tools of the labor mass: humans can't LABOR without limbs ̣̣ (tay, chan). Limbs carry out the brain's directives. I also speak of "ke si," the "literati," a concept from feudal Vietnam that produced civil servants and national leadership in aid of the "King" (the last "literati" national exam given by the king was abolished in the early part of the 20th century, when, to produce native techno- and bureau-crats for colonialism, French education took over a country in which about 90% were farmers without formal education...As you know, the later part of the 20th century marked VietNam as the situs for a "proletariat" revolution, paving the way for communism in an agricultural country that hardly knew who Karl Marx was. Yet, as of now, Vietnam has consistently called for in influx of the "gray matter" (chat xam) rather than pure labor of the proletariat...I would say that Ho Xuan Huong (whom I quoted) is my example of the Vietnamese literati, except that she never sat for the king's exam, and of course she never ran for office...like Hillary Clinton!
Second, I go back to the spiritual quest: the self in the cosmos. Vietnamese society has rested on Buddhism and later Christianity. But, in the middle of such religious hybrid has always been the internal quest: outward ancestors' worship and inward self-discipline called "nhan le, nghia, tri tin etc." a product of Confucianism, plus efforts at harmony between the self and the larger universe (the "Way (Tao) or Dao" of Taoism). And, of course, the 20th century marked the introduction of... socialism-cum-capitalism (Is there such a thing???). Everything then becomes...chaos like...my L'Art Brut!!!!
Last (but not least), I borrow symbolism from Vietnamese history and literature to speak of "dreams..." (my phoenix who rises from the ashes..."). Vietnamese readers hopefully will recognize the metaphors I made to Nguyen Du, Cao Ba Quat, and Quang Trung Nguyen Hue..."Em" here, the female motif -- the narrator/protagonist/antagonist -- is not a nude female crying alone to her heart (while men...crave for...her body (see my share of Trung Pham's female motif). Now, in my poetry, "EM" the female motif simply dances across life's fatalism, or in "cuoc hy truong" (i.e., on Shakespeare's metaphorical stage).
I thought these three "romanticized" pieces utilizing ancient concepts as symbolism for Vietnam's socio-political dilemmas today may be appropriate for, and readily understood by, Vietnamese readers (if not all, then some, I barely hope), all in the aftermath of the U.S. election -- a system alien still to Vietnam...
QUE SERA SERA...
While I speak of history and socio-politics, poetry is all about the heart and sentiments. I only hope that those Vietnamese readers who like my poetry will join me in the heart...
Here they are, my three pieces of Vietnamese poetry (I promise... love poems, the next time).
(for artwork, I gave you my few minutes' work influenced by cubism. I added lines to the original sketch and color blocks, hence transforming it into another piece which I call "people: dancers the labor mass." All laborers are dancers on the stage of life -- all such sweats and tears to create something beautiful and useful for humanity in exchange for bread and rice (com gao) (see Martha Graham's dances, an American product divorced from traditional ballet. I admire her work; so I also give you Martha Graham, a Nobel nominee). She looked like my maternal grandmother.
No comments:
Post a Comment