Tuesday, March 13, 2018

FOR MY BIRTHPLACE FAFO HOI AN


VỀ VỚI HỘI AN

Những quãng đường xanh không có nữa
Rã rời tiếng quốc vẫn kêu vang
Hay là tiếng khóc về trong gió
Vì mãi đi tìm biển Hội An

Khi đã cày xong cơm nước hết
Em ra Cửa Đại để chờ ai
Mình em trên cát nghìn hiu quạnh
Xin biển cho em giấc mộng dài

Chị hãy về sau những đổi thay
Bàn chân trên cát đợi xum vầy
Nỉ non tiếng biển trong tiềm thức
Của Hội An mình cuộc trả vay

Cuộc trả vay rồi cũng sẽ quên
Hè trên Cửa Hội sẽ bình yên
Em đang chờ chị từ nguyên thủy
Kể lại cho nhau trọn nỗi niềm.

Người có quên người, biển chẳng quên 
Thả trôi theo sóng nỗi ưu phiền
Em đang chờ chị từ muôn thuở
Từ lúc chân chưa bước xuống thuyền

Dương Như Nguyện C may 2017 ̣(du.a theo lo`i ke^? cua O Nga)


Nhân đọc vài câu thơ tả tình của Nguyễn Đồng Nhất, cựu học sinh Trần Quý Cáp:

VỀ VỚI HỘI AN *

* Tie^'n Si~ Tra^`n Quy' Ca'p, mo^.t nho sĩ yêu nước, trí thức canh tân, bị hành hình dưới tay thực dân Pháp và triều đình đố kỵ, bằng cách chém ngang lưng. Năm 1952, một trường Trung học Công lập được dựng lên ở Hội An, mang tên Trần Quý Cáp.
Vì nghề giáo, cha mẹ tôi, người từ Huế, người từ Sơn Tây, gặp nhau ở sân trường Trần Quý Cáp. Tôi sinh ra tại Hội An, lên một tuổi thì tôi được cha mẹ mang ra biển để đón gió Hội ở cửa bể.
DNN

Tôi về như lá trôi về cội
Ánh mắt sầu theo góc phố gầy
Đã tỉnh giấc đời trôi lãng đãng
Thở dài hơi gió bụi đường say

Con thuyền xoay hướng buồm tan nát
Lịch sử cuồng điên lấp bể dâu
Thời gian xếp nếp đuôi con mắt
Trăng về xin hỏi Đặng Dung đâu?

Kẻ sĩ không còn mơ phố cát
Ngựa hồng đã gẫy vết câu mơ
Cổ kiếm nay cùn theo vó ngựa
Chôn đi lời của Đặng Dung xưa

Thắp hương để khóc hiền nhân ấy
Nhát chém ngang lưng hận ngút ngàn
Phố Hội lưng chừng chân viễn khách
Suốt ngày xứ Quảng đẫm mưa tuôn

Tôi về ấm lại lòng tay nhỏ
Làm kẻ hậu sinh đốt nén nhang
"chôn nhau" là để ươm nòi giống
"cắt rốn" cho đời, gió Hội An ....

DNN copyright April 2013

1 comment:

  1. Bài thơ rất hay! Làm nao lòng những người con xứ Quảng tha phương.

    ReplyDelete