Saturday, December 24, 2022

THƠ BẢY CHỮ DƯƠNG NHƯ NGUYỆN Ướt sũng hoàng hôn mưa vẫn tuôn




THƠ BẢY CHỮ DƯƠNG NHƯ NGUYỆN:

Trên mạng lưới, tôi vô tình đọc được hai câu thơ cuả ai đó trong một bài thơ bảy chữ khá hay, nhưng trong hai câu tôi trích sau đây từ bài thơ ấy, một nốt nhạc trong mỗi câu bày chữ bị hỏng, làm kém giá trị nhạc tính cuả bài thơ:

“Ướt sũng hoàng hôn tiếng mưa buồn” “Vẫn sắc thu vàng vẫn mênh mang”

Tôi bèn viết lại nốt nhạc cho mỗi câu, và từ đó, tôi sáng tác bài thơ dưới đây chỉ trong vòng dưới mười phút.

Lý do: nhac tính, ý tưởng, và hình ảnh trong chu trình làm thơ dựa trên âm vần điệu cuả thơ Việt Nam là vấn đề rất tự nhiên, không cần cố gắng, nếu chất thơ ở sẵn trong con người.

Nhạc tính này lấy từ thơ Đường. Đọc thơ thất ngôn từ thuở trung học VN, tôi tự nhiên mà bắt được nhạc tính cuả thơ Đường, chứ tôi không học thơ Đường bao giờ cả. Tự nhiên mà hấp thụ âm vần điệu cuả thơ Đường, Hán Việt, và thơ tiếng Việt mà thôi. Đó là kinh nghiệm sống với thi ca VN cuả tôi. Nếu không học văn chương ở VN thuở thiếu thời, được đọc thơ VN ngay từ tấm bé, và lớn lên trong một gia đình văn chương, chắc một cá nhân sẽ không có kinh nghiệm đó.

Dĩ nhiên tôi làm và đón nhận thơ xuôi, nhưng tôi không thể chấp nhận việc bác bỏ thi ca VN với âm vần điệu cuả nhạc tính cổ truyền, hay phổ biến thơ hỏng âm vần điệu, vì mấy trăm năm thi ca VN là phẩm chất cuà sáng tạo thi ca VN qua nhiều thế kỷ, vẫn còn hôm nay và sẽ còn ngày mai, không thể bỏ đi hay coi thường được, chỉ vì sự có mặt cuả thơ xuôi (bây giờ ở VN gọi là “thơ văn xuôi” (Baudelaire—poème en prose).

Dnn©DEC.2021





MƯA THU

“Ướt sũng hoàng hôn mưa như sương”

Mờ theo quan ải, sầu biên cương

Tôi nhớ ngày xưa, tiếng trống dục

Chàng trên lưng ngựa, nàng thê lương



“Trong sắc thu vàng, mưa mênh mang”

Bám trên khung cửa, rồi lang thang

Đâu đó tiếng đàn ai thổn thức

Như mưa trút nước, ở trên ngàn



"Ướt sũng hoàng hôn mưa vẫn tuôn”

Tuôn nhu nước chảy buổi chiều buông

Chiều nay tôi đ́ón muả thu ̣đến

Chợt nhớ năm xưa, có kẻ buồn



“Vẫn sắc thu vàng, nắng đã tan”

Nắng như bóng nắng cuà thời gian

Năm xưa có kẻ nhìn tôi khóc

Lau giọt ân cần, khi hỏi han



V̀à thế là tôi nhớ trọn đời

Những ngảy mưa rút, buổi ly bôi

Muà thu biết khóc là tôi đó

Lệ cũng như mưa, chảy xuống đời

DNN Dec 14, 2021

5 comments:

  1. Hay quá Wendy. Không ngờ hồn thơ đã có sẳn trong người đa cảm. THành thật khen đó. Thân mến.

    ReplyDelete
  2. Chị đính là thiên tài’

    ReplyDelete
  3. Hay quá nàng ơi.Chúc Giáng Sinh an lành.

    ReplyDelete
  4. Bravo! So impressive! Rấy tuyệt! Nhưng hơi buồn?!?

    ReplyDelete
  5. Giàu thi từ, đầy nhạc điệu.

    ReplyDelete