LES PAROLES TO SIR WHO GOES TO PARIS
Leave your door open tonight, ‘cause I will creep in
I’ll talk to your heartbeats
Tales of the affair between Paris and L’Indochine
I’ll talk to your heartbeats
Tales of the affair between Paris and L’Indochine
I’ll breathe onto your heart memories of girlhood
and paint onto your mind images of what I once saw
of my beloved Paris
and paint onto your mind images of what I once saw
of my beloved Paris
so when you roam the city of love, city of lights, city of revolution,
nurturer of the misfit, the rejected, the vagabonde
You will see what I saw and embrace my soul
to find unison
in my beloved Paris.
nurturer of the misfit, the rejected, the vagabonde
You will see what I saw and embrace my soul
to find unison
in my beloved Paris.
and when the morning sun paints shadow upon your face,
Le depart, by sir who goes to Paris
Je t’ai apporte des bonbons, du chocolat, du croissant, et du fromage
Tout le monde fait ca ici
in my beloved Paris
Le depart, by sir who goes to Paris
Je t’ai apporte des bonbons, du chocolat, du croissant, et du fromage
Tout le monde fait ca ici
in my beloved Paris
I once tiptoed along the bank of La Seine, seeing lovers’ embrace
wishing I could grow up so fast to make love to you
I once rolled up on the wet leaves of Le Jardin de Luxembourg,
longing for womanhood when these leaves would turn into your caress
I once peeped inside the boutiques de Champs Elysees
imagining me in lingerie, high heels, and a Dior hat, devenir ton amante
wishing I could grow up so fast to make love to you
I once rolled up on the wet leaves of Le Jardin de Luxembourg,
longing for womanhood when these leaves would turn into your caress
I once peeped inside the boutiques de Champs Elysees
imagining me in lingerie, high heels, and a Dior hat, devenir ton amante
That time never came, and somehow the affair of Paris and L’Indochine
turned into gunshots, guillotines, airlift and evacuation
Somewhere between Paris and L’Indochine, I lie
stoic and silent
awaiting you, still
turned into gunshots, guillotines, airlift and evacuation
Somewhere between Paris and L’Indochine, I lie
stoic and silent
awaiting you, still
Grandmere, from the soil of Southeast Asia I can still hear you cry
Maman, agee et gentille, still talking of everlasting love
Et toi, ma tante, tata, you and the glory of your Vietnamese opera stage
Wake up, the women of the East, from tomb, bed, stage, and dream
and tell me, how many years has it been since I left your womb?
If I am to hear the footsteps of love, why does it come so late?
Maman, agee et gentille, still talking of everlasting love
Et toi, ma tante, tata, you and the glory of your Vietnamese opera stage
Wake up, the women of the East, from tomb, bed, stage, and dream
and tell me, how many years has it been since I left your womb?
If I am to hear the footsteps of love, why does it come so late?
"Quand, qui, and comment le dire
ce grand amour qui me dechire..."
ce grand amour qui me dechire..."
So, sir who goes to Paris, tear the sky of Paris for me,
rage over the horizon of L’Isle de France
and rush, rush to me
grab, feel, and taste
and leave nothing unsaid
Rush, rush against time
horseman, boxer, L’avocat, conseil, man of the world
run up the steps of Sacre Coeur
bow to divinity, and love me full as though tomorrow would soon be Apocalypse
down to Monmartre, capture my colors in the artist’s eyes
and find, too, the house of Dalida, upon her breath I sing
Besame, besame mucho
trace for me the steps of Josephine Baker, upon her feet I dance
Samba samba samba comme le mambo mambo la
Reach for Notre Dame’s Rose Window and picture Esmeralda through Quasimodo’s longing
Stroll through L’arc de Triomphe, triumph, please, triumph over me
in the golden sunshine of Paris (sparkling like les cheuveux blonds of the Sorbonne girls), you reign over me
like love itself
back to Quartier Latin, follow the church bells of St. Germains des Pres,
gather for me, sir, pieces of my girlhood
rage over the horizon of L’Isle de France
and rush, rush to me
grab, feel, and taste
and leave nothing unsaid
Rush, rush against time
horseman, boxer, L’avocat, conseil, man of the world
run up the steps of Sacre Coeur
bow to divinity, and love me full as though tomorrow would soon be Apocalypse
down to Monmartre, capture my colors in the artist’s eyes
and find, too, the house of Dalida, upon her breath I sing
Besame, besame mucho
trace for me the steps of Josephine Baker, upon her feet I dance
Samba samba samba comme le mambo mambo la
Reach for Notre Dame’s Rose Window and picture Esmeralda through Quasimodo’s longing
Stroll through L’arc de Triomphe, triumph, please, triumph over me
in the golden sunshine of Paris (sparkling like les cheuveux blonds of the Sorbonne girls), you reign over me
like love itself
back to Quartier Latin, follow the church bells of St. Germains des Pres,
gather for me, sir, pieces of my girlhood
catch Buddha’s statue in the house of the Vietnamese ladies of Pigalle
on the cleavage of Moulin Rouge dancers
glance inside Sartre’s cafe, Les Deux Magots, where life and hell are both here, Huis Clos No Exit
and move on, my love, reviens, reviens, and blind yourself unto me once more, in me love’s no exit
on the cleavage of Moulin Rouge dancers
glance inside Sartre’s cafe, Les Deux Magots, where life and hell are both here, Huis Clos No Exit
and move on, my love, reviens, reviens, and blind yourself unto me once more, in me love’s no exit
But when the moon hangs over La Tour Eiffel
When all lights die out on Le Theatre de Moliere
Out on L’avenue de L’Opera, the affair between Paris and L’Indochine has ended
you return to L’Hotel Parisien, alone, sir who has gone to Paris
Look, look, my love
somewhere in a dark alley, at the end of a long and narrow corridor,
I may be lying, hopeless and breathless,
Lips apart, limbs abandoned
lusting love, loving lust
awaiting you, still
Viens, viens, mon amour, vite et tout de suite
Come to me, with cuffs, feather, bonds and bondage
to complete my being
and rewrite for me
girlhood from its beginning.
When all lights die out on Le Theatre de Moliere
Out on L’avenue de L’Opera, the affair between Paris and L’Indochine has ended
you return to L’Hotel Parisien, alone, sir who has gone to Paris
Look, look, my love
somewhere in a dark alley, at the end of a long and narrow corridor,
I may be lying, hopeless and breathless,
Lips apart, limbs abandoned
lusting love, loving lust
awaiting you, still
Viens, viens, mon amour, vite et tout de suite
Come to me, with cuffs, feather, bonds and bondage
to complete my being
and rewrite for me
girlhood from its beginning.
Dương Như Nguyện ( Wendynicolenn Duong)
LỜI CHO ANH.
Để ngỏ cửa tối nay cho em đến.
theo nhịp tim anh, em sẽ thầm thì.
Em sẽ kể về mối tình say đắm
Giữa Đông đương và thành phố Paris
theo nhịp tim anh, em sẽ thầm thì.
Em sẽ kể về mối tình say đắm
Giữa Đông đương và thành phố Paris
Em sẽ thổi vào tim anh,
Những kỷ niệm xanh thời con gái
Và vẽ trong trí anh, hình ảnh em đã thấy
Ôi ! Hình ảnh Paris yêu dấu muôn vàn
Những kỷ niệm xanh thời con gái
Và vẽ trong trí anh, hình ảnh em đã thấy
Ôi ! Hình ảnh Paris yêu dấu muôn vàn
Để khi anh dạo bước giữa Paris, thành phố tình yêu, ánh sáng và cách mạng
Thành phố cưu mang người bất hạnh, bị ruồng bỏ, lang thang
Anh sẽ thấy sẽ hiểu lòng em nhé.
Paris dấu yêu vẫn dung hợp nhịp nhàng.
Thành phố cưu mang người bất hạnh, bị ruồng bỏ, lang thang
Anh sẽ thấy sẽ hiểu lòng em nhé.
Paris dấu yêu vẫn dung hợp nhịp nhàng.
Khi bóng nắng sớm mai che mặt người.
Giờ khởi hành sang Paris đã tới
Kẹo ngọt, chocolat, croissant và fromage
theo thông lệ của Paris, em mang cho anh rồi.
Giờ khởi hành sang Paris đã tới
Kẹo ngọt, chocolat, croissant và fromage
theo thông lệ của Paris, em mang cho anh rồi.
Bên sông Seine rón rén,
Nhìn tình nhân hôn nhau.
Ước ao em mau lớn
Trao anh mối tình đầu.
Nhìn tình nhân hôn nhau.
Ước ao em mau lớn
Trao anh mối tình đầu.
Vùi người trong lá ẩm vườn Lục Xâm.
Đợi lá trở mình như vòng tay anh ve vuốt biến em thành thiếu phụ ...
Trên phố Champs - Élysée, nhìn vào các cửa hàng
Rồi tưởng mình với áo ngủ, giày cao, nón Dior và thành người tình của anh
Đợi lá trở mình như vòng tay anh ve vuốt biến em thành thiếu phụ ...
Trên phố Champs - Élysée, nhìn vào các cửa hàng
Rồi tưởng mình với áo ngủ, giày cao, nón Dior và thành người tình của anh
Thời khắc này không bao giờ đến.
Mối tình Paris - Đông dương đã hoá kiếp cùng súng đạn, pháp trường, không vận và di tản.
Nhưng đâu đó trên chặng đường Paris -Đông dương
Em nằm xuống, nhẫn nại và thinh lặng, vẫn đợi chờ anh.
Mối tình Paris - Đông dương đã hoá kiếp cùng súng đạn, pháp trường, không vận và di tản.
Nhưng đâu đó trên chặng đường Paris -Đông dương
Em nằm xuống, nhẫn nại và thinh lặng, vẫn đợi chờ anh.
Em nghe tiếng nấc của ngoại từ quê nhà.
Mẹ hiền dịu dàng kể chuyện tình muôn thuở.
Còn cô di` em, cô di`, và sàn gỗ cải lương đất việt.
Từ nấm mộ, giường ngủ, sân khấu và ước mơ,
Hãy tỉnh giấc cả đi, hỡi những thiếu phụ phương đông.
Hãy nói cho tôi biết tự khi nào tôi đã được sinh ra.
Tình yêu bước nhẹ quanh đây nhưng sao chưa thấy tới ?
Mẹ hiền dịu dàng kể chuyện tình muôn thuở.
Còn cô di` em, cô di`, và sàn gỗ cải lương đất việt.
Từ nấm mộ, giường ngủ, sân khấu và ước mơ,
Hãy tỉnh giấc cả đi, hỡi những thiếu phụ phương đông.
Hãy nói cho tôi biết tự khi nào tôi đã được sinh ra.
Tình yêu bước nhẹ quanh đây nhưng sao chưa thấy tới ?
Phải kể khi nào cùng ai và ra sao
Về mối tình đã dày xéo tim tôi
Về mối tình đã dày xéo tim tôi
Anh hãy tới Paris, xé toạc dùm em bầu trời nơi ấy
Cuồng nộ che khuất chân trời đảo Isle de France.
Tới mau, tới nhanh với em.
Hãy ôm choàng lấy em, cảm nhận, thưởng thức em đi
Đừng để sót lại bất cứ gì.
Tới mau, tới nhanh kẻo muộn.
Hỡi chàng kị mã, võ sĩ, luật gia, cố vấn, nam nhân của thế giới.
Hãy bước lên các bậc thềm của Sacré-Coeur.
Cúi chào thần linh đi, rồi yêu em trọn vẹn, như thể ngày mai sẽ là ngày tận thế
Hãy xuống Monmartre, kiếm màu da em trong mắt người nghệ sĩ.
Tìm căn nhà của Dalida, bằng hơi thở nàng em hát
... Besame besame mucho ...
Theo chân Josephine Baker em nhảy muá, anh nhớ tìm dấu chúng cho ra.
... Samba samba samba, mambo mambo la ...
Hãy chạm tay vào vòng kiếng hoa ở Notre-Dame, và trong nỗi đam mê của Quasimodo, nhìn thấy Esmeralda.
Lần bước qua Khải Hoàn Môn, chiến thắng, hãy chiến thắng em trong nắng vàng của Paris ( óng ả như màu tóc con gái Sorbonne) Anh ngự trị trong em như chính tình yêu đã ngự trị.
Về lại Quartier Latin, anh ơi, hãy lần theo tiếng chuông giáo đường St Germain des Prés, nhớ gom lại dùm em những mảnh đời con gái.
Cuồng nộ che khuất chân trời đảo Isle de France.
Tới mau, tới nhanh với em.
Hãy ôm choàng lấy em, cảm nhận, thưởng thức em đi
Đừng để sót lại bất cứ gì.
Tới mau, tới nhanh kẻo muộn.
Hỡi chàng kị mã, võ sĩ, luật gia, cố vấn, nam nhân của thế giới.
Hãy bước lên các bậc thềm của Sacré-Coeur.
Cúi chào thần linh đi, rồi yêu em trọn vẹn, như thể ngày mai sẽ là ngày tận thế
Hãy xuống Monmartre, kiếm màu da em trong mắt người nghệ sĩ.
Tìm căn nhà của Dalida, bằng hơi thở nàng em hát
... Besame besame mucho ...
Theo chân Josephine Baker em nhảy muá, anh nhớ tìm dấu chúng cho ra.
... Samba samba samba, mambo mambo la ...
Hãy chạm tay vào vòng kiếng hoa ở Notre-Dame, và trong nỗi đam mê của Quasimodo, nhìn thấy Esmeralda.
Lần bước qua Khải Hoàn Môn, chiến thắng, hãy chiến thắng em trong nắng vàng của Paris ( óng ả như màu tóc con gái Sorbonne) Anh ngự trị trong em như chính tình yêu đã ngự trị.
Về lại Quartier Latin, anh ơi, hãy lần theo tiếng chuông giáo đường St Germain des Prés, nhớ gom lại dùm em những mảnh đời con gái.
Trong khoảng chia của vũ công Moulin Rouge,
hãy bắt cho kịp tượng phật chùa sư nữ việt Pigalle
Liếc vào quán cà Phê Les Deux Magots của Sartre,
nơi đời sống và địa ngục họp kín cùng nhau, không ra lối thoát.
Ơi tình yêu, tiếp tục nhé.
Về, hãy về,
mù lòa với em thêm lần nữa,
tình yêu không lối thoát trong em
hãy bắt cho kịp tượng phật chùa sư nữ việt Pigalle
Liếc vào quán cà Phê Les Deux Magots của Sartre,
nơi đời sống và địa ngục họp kín cùng nhau, không ra lối thoát.
Ơi tình yêu, tiếp tục nhé.
Về, hãy về,
mù lòa với em thêm lần nữa,
tình yêu không lối thoát trong em
Nhưng khi trăng treo trên đỉnh tháp Eiffel
Khi ánh sáng, tất cả, tắt dần ở hí viện Molière, tắt dần trên đại lộ Opéra
Lúc cuộc tình Paris -Đông dương đã chết
Anh, người lữ khách cô đơn, trở về quán trọ Parisien,
Hãy nhìn, nhìn đi tình yêu ơi.
Ở vùng tối đâu đó cuối hành lang dài và hẹp
Có thể em đang nằm, hé môi, rũ liệt,
tuyệt vọng ngừng thở đợi chờ anh
Khi ánh sáng, tất cả, tắt dần ở hí viện Molière, tắt dần trên đại lộ Opéra
Lúc cuộc tình Paris -Đông dương đã chết
Anh, người lữ khách cô đơn, trở về quán trọ Parisien,
Hãy nhìn, nhìn đi tình yêu ơi.
Ở vùng tối đâu đó cuối hành lang dài và hẹp
Có thể em đang nằm, hé môi, rũ liệt,
tuyệt vọng ngừng thở đợi chờ anh
Đắm say tình yêu, yêu tình say đắm
Đến đi tình yêu ơi, nhanh lên và lập tức
Đến bằng gông cùm lông chim, tôi đòi nô lệ
Để em được hiện diện trọn vẹn
Và hãy viết lại từ đầu đời con gái,
của chính em.
Đến đi tình yêu ơi, nhanh lên và lập tức
Đến bằng gông cùm lông chim, tôi đòi nô lệ
Để em được hiện diện trọn vẹn
Và hãy viết lại từ đầu đời con gái,
của chính em.
* * *
À monsieur qui s’en va à Paris
Laisses ta porte ouverte cette nuit
Pour que je puisse m’y glisser sans ennui
Te raconter des histoires intimes
Qui ont lié Paris à l’Indochine.
Pour que je puisse m’y glisser sans ennui
Te raconter des histoires intimes
Qui ont lié Paris à l’Indochine.
J’insufflerai dans ton coeur palpitant
Mes souvenirs de fillette d’antan,
Je peindrai sur ton âme enflammée
L’image de mon Paris bien-aimé.
Mes souvenirs de fillette d’antan,
Je peindrai sur ton âme enflammée
L’image de mon Paris bien-aimé.
Ainsi, dans cette ville, quand tu erres,
Ville d’amour, ville de lumières,
Ville berceau de la Révolution
Où les maladaptés et vagabonds,
Rejetés de tous, trouvent protection;
Tu verras tout ce que mon coeur a vu,
Tu sauras ce que mon âme a perçu,
Tu sentiras alors, sans t’hésiter,
Que Paris est une ville à aimer.
Ville d’amour, ville de lumières,
Ville berceau de la Révolution
Où les maladaptés et vagabonds,
Rejetés de tous, trouvent protection;
Tu verras tout ce que mon coeur a vu,
Tu sauras ce que mon âme a perçu,
Tu sentiras alors, sans t’hésiter,
Que Paris est une ville à aimer.
Et lorsque le soleil, sur ton visage,
De ses rayons matinaux fait ombrage,
C’est le moment de partir en voyage
Vas-y ! Monsieur qui s’en va à Paris.
« Je t’ai apporté du chocolat,
Des bonbons, du croissant et du fromage
Tout le monde fait ça ici »
À Paris, ma ville chérie.
De ses rayons matinaux fait ombrage,
C’est le moment de partir en voyage
Vas-y ! Monsieur qui s’en va à Paris.
« Je t’ai apporté du chocolat,
Des bonbons, du croissant et du fromage
Tout le monde fait ça ici »
À Paris, ma ville chérie.
Longeant la Seine sur le bout des pieds,
Regardant des amoureux s’embrasser,
Je souhaitais grandir rapidement
Pour pouvoir te m’offrir avidement.
Regardant des amoureux s’embrasser,
Je souhaitais grandir rapidement
Pour pouvoir te m’offrir avidement.
Aussi, dans le Jardin de Luxembourg,
Sur les feuilles je me suis enroulée,
J’ai rêvé d’être une femme comblée,
De ces feuilles, tes caresses d’amour.
J’ai jeté aussi des regards furtifs
Sur les boutiques des Champs-Élysées,
M’imaginant dans des corsets osés,
Portant des hauts-talons récréatifs,
Coiffant un chapeau Dior sur la tête,
« Devenir ton amante », faisant fête.
Sur les feuilles je me suis enroulée,
J’ai rêvé d’être une femme comblée,
De ces feuilles, tes caresses d’amour.
J’ai jeté aussi des regards furtifs
Sur les boutiques des Champs-Élysées,
M’imaginant dans des corsets osés,
Portant des hauts-talons récréatifs,
Coiffant un chapeau Dior sur la tête,
« Devenir ton amante », faisant fête.
Mais, de tout cela, rien n’est arrivé.
Cependant, les affaires ravivées
Concernant Paris et l’Indochine
Tournent en coups de feu et guillotines,
Évacuations et ponts aériens
Qui ne sont jamais vus des historiens.
Cependant, les affaires ravivées
Concernant Paris et l’Indochine
Tournent en coups de feu et guillotines,
Évacuations et ponts aériens
Qui ne sont jamais vus des historiens.
Quelque part, entre Paris et l’Indochine
Je me cache, stoïque et anonyme,
Dans le silence, je t’attends, figée, .
Je me cache, stoïque et anonyme,
Dans le silence, je t’attends, figée, .
Grand-mère! je peux t’entendre pleurer
Du fond des terres de l’Asie du Sud-Est;
Gentille maman, maintenant âgée,
Parle toujours de l’amour romanesque;
« Et toi, ma tante, tata » t’es la gloire
Du théâtre vietnamien, tous les soirs.
Réveillez-vous, bonnes femmes de l’Est !
Quittez vos tombes, rêves, opéras
Et dites-moi, combien d’années déjà
Se sont écoulées depuis que je naisse.
Du fond des terres de l’Asie du Sud-Est;
Gentille maman, maintenant âgée,
Parle toujours de l’amour romanesque;
« Et toi, ma tante, tata » t’es la gloire
Du théâtre vietnamien, tous les soirs.
Réveillez-vous, bonnes femmes de l’Est !
Quittez vos tombes, rêves, opéras
Et dites-moi, combien d’années déjà
Se sont écoulées depuis que je naisse.
Si je devais entendre des pas d’amour
Pourquoi tardent-ils si longtemps leurs cours ?
« Quand, qui, et comment le dire
Ce grand amour qui me déchire »
Pourquoi tardent-ils si longtemps leurs cours ?
« Quand, qui, et comment le dire
Ce grand amour qui me déchire »
C’est pourquoi, monsieur qui s’en va à Paris,
Arraches pour moi le ciel de Paris,
Détruis l’horizon de l’Isle de France.
Vite, vite, accours vers moi, avances
Prends-moi, sens, dis tout sans rien oublier,
Goûtes, goûtes, ne te fais pas prier.
Plus vite encore, presses-toi, contre le temps,
Contre tous ces hommes de ce monde insistants,
Avocat, conseiller, cavalier, boxeur.
Montes en courant vers le Sacré-Coeur,
Inclines-toi devant tous les bons dieux,
Aimes-moi pleinement, comme une éclipse,
Comme si demain c’est l’Apocalypse.
Descends à Montmartre chez les artistes,
Fais dessiner mes rondeurs par leurs yeux,
Puis cherches la maison de Dalida
Pour m’entendre chanter dans son écho :
« Besame, besame mucho ».
Trouves-moi Joséphine Baker,
Pour me voir danser sur ses traces de pas :
« Samba samba samba comme le mambo mambo la »,
Vas à la Rosace de Notre Dame,
Admires la beauté d’Esmeralda
Comme si Quasimodo était là.
Arraches pour moi le ciel de Paris,
Détruis l’horizon de l’Isle de France.
Vite, vite, accours vers moi, avances
Prends-moi, sens, dis tout sans rien oublier,
Goûtes, goûtes, ne te fais pas prier.
Plus vite encore, presses-toi, contre le temps,
Contre tous ces hommes de ce monde insistants,
Avocat, conseiller, cavalier, boxeur.
Montes en courant vers le Sacré-Coeur,
Inclines-toi devant tous les bons dieux,
Aimes-moi pleinement, comme une éclipse,
Comme si demain c’est l’Apocalypse.
Descends à Montmartre chez les artistes,
Fais dessiner mes rondeurs par leurs yeux,
Puis cherches la maison de Dalida
Pour m’entendre chanter dans son écho :
« Besame, besame mucho ».
Trouves-moi Joséphine Baker,
Pour me voir danser sur ses traces de pas :
« Samba samba samba comme le mambo mambo la »,
Vas à la Rosace de Notre Dame,
Admires la beauté d’Esmeralda
Comme si Quasimodo était là.
Promènes-toi sous l’Arc de Triomphe
Par un radieux doux soleil de Paris,
Doré comme des blonds cheveux qui brillent
Sur les joues des jeunes fées de Sorbonne.
Ardent comme l’amour qui me passionne
Beau comme ton règne qui m’emprisonne.
Par un radieux doux soleil de Paris,
Doré comme des blonds cheveux qui brillent
Sur les joues des jeunes fées de Sorbonne.
Ardent comme l’amour qui me passionne
Beau comme ton règne qui m’emprisonne.
Reviens au Quartier Latin, suis les clochers
des églises de St- Germain des Prés,
Ramasses pour moi, si tu y penses,
Mes morceaux, les morceaux de mon enfance.
des églises de St- Germain des Prés,
Ramasses pour moi, si tu y penses,
Mes morceaux, les morceaux de mon enfance.
Prends la statue Bouddha que tu trouves
Chez les vietnamiennes de Pigalle,
Sur la ligne de clivage qui s’installe
À côté des danseurs du Moulin Rouge.
Chez les vietnamiennes de Pigalle,
Sur la ligne de clivage qui s’installe
À côté des danseurs du Moulin Rouge.
Arrêtes - toi au Les Deux Magots,
Café de Sartre, où l’enfer et la vie
Cohabitent; huis-clos et sans-issue.
Continues mon amour ! Encore une fois !
« Reviens, reviens,» aveuglement dans moi.
L’amour est à huis-clos et sans-issue.
Café de Sartre, où l’enfer et la vie
Cohabitent; huis-clos et sans-issue.
Continues mon amour ! Encore une fois !
« Reviens, reviens,» aveuglement dans moi.
L’amour est à huis-clos et sans-issue.
Mais, quand la lune sur la Tour Eiffel domine,
Au Théâtre de Molière les feux déclinent,
Sur l’Avenue de l’Opéra se terminent
Les affaires entre Paris et l’Indochine.
Au Théâtre de Molière les feux déclinent,
Sur l’Avenue de l’Opéra se terminent
Les affaires entre Paris et l’Indochine.
Tu retourneras à l’Hôtel Parisien
Seul, monsieur qui est allé à Paris.
Seul, monsieur qui est allé à Paris.
Regardes, me vois-tu ? Oh mon amour !
Quelque part dans une sombre tour,
Au bout d’un très long corridor,
Plongée dans le désespoir,
Couchée sur une étroite allée,
Le souffle coupé
Figée
Les lèvres entrouvertes,
Les jambes découvertes.
T’attendre !
Quelque part dans une sombre tour,
Au bout d’un très long corridor,
Plongée dans le désespoir,
Couchée sur une étroite allée,
Le souffle coupé
Figée
Les lèvres entrouvertes,
Les jambes découvertes.
T’attendre !
« Viens, viens, mon amour, vite et tout de suite »
Viens à moi avec des plumes, et ensuite,
Des menottes, des chaînes à esclave
Pour m’enfermer dans ton enclave,
Pour embellir mon existence,
Pour réécrire mon enfance
Depuis son commencement.
Viens à moi avec des plumes, et ensuite,
Des menottes, des chaînes à esclave
Pour m’enfermer dans ton enclave,
Pour embellir mon existence,
Pour réécrire mon enfance
Depuis son commencement.
T.K.V.
Décembre 2005
No comments:
Post a Comment